Thơ Minh Sơn - Những vần thơ khác



THEO MÙI XUÂN - Thơ: Minh Sơn.

Trước thềm năm mới, cùng với lời chúc xuân chân thành, xin chia sẻ cùng các bạn mấy vần thơ khai bút. Còn nhớ năm ngoái, đầu năm 2013, mình cũng đã cảm khái một bài: XUÂN ÂN TÌNH, cuối năm ngẫm lại thấy cũng ứng nghiệm nhiều điều! Năm nay chưa biết ra sao!? Mình cũng gởi tặng các bạn năm nay cầm tinh con Ngựa, nam cũng như nữ, lời chúc sức khỏe, an khang, thịnh vượng. Riêng mình có mấy cảm nghiệm sau, trong năm mới này.



THEO MÙI XUÂN

Tưởng thôi đành lỡ hẹn
Chẳng kịp vui với xuân
Thời gian như bóng ngựa
Ì ạch nỗi đời mình.

Cuối năm trời rét cắt
Ruột ngựa rối bời bời
Thảo nguyên xa tít tắp
Có rờn cỏ xanh tươi?

Nơi góc tàu bé nhỏ
Ủ ấp bấy sinh linh
Ngựa bao lần bỏ cỏ
Giọt hạnh phúc rung rinh.

Chẳng bao giờ muộn cả
Chẳng có gì mãi xa
Thời gian qua mau đó
Năm tháng vẫn đợi ta!

Ngựa hí vang khắp núi
Tung bờm lướt gió cây
Nhá đuôi chào năm cũ
Cất vó theo đường mây…

Cuối đường có đôi mã
Dắt díu mấy ngựa non
Theo mùi xuân cỏ mới
Lại lộc cộc…lên đường.

Minh Sơn - Chào Năm Giáp Ngọ 2014
________________________________________

CHUYỆN NGÀY XƯA...


Nhớ thuở còn thơ thường nghe bà kể 
Chuyện "ngày xưa, ngày xửa..." thích làm sao!
Ước mơ hồng thơ ấu vút bay cao
Trong cổ tích có gian trần, thần bụt...

Chuyện Cô Tấm thảo hiền, chân thực
Tôi mơ thành quả thị, cây xoan
Chuyện Ông Gióng đánh đuổi giặc Ân,
Mơ ngựa sắt vươn vai thành dũng sĩ
Chuyện Mỵ Châu nặng tình mà sơ ý
Nỏ thần trao giặc xéo cơ đồ.
Ôi, nghe mà tiếc ngẩn tiếc ngơ
Mơ đoạt lại nỏ ngày xưa đã mất...
                  
Thời gian gõ nhịp đều ngày tháng mất
Dòng sông quê con thuyền giấy dần trôi
Chiếc diều thơ ngây giây đứt giữa trời
Mơ ước hẫng khi đời đang lớn dậy!

Chuyện ngày nay sao mà xa xót vậy
Quê hương mình còn chưa hết gian lao
Còn lắm ưu phiền, đói rét, khổ đau
Cơn bão dữ rập rình gieo tai hoạ
Hạn hán đến chực thiêu mùa cháy úa
Bao em thơ chưa được đến trường
Bao kẻ yếu hèn cần chăm sóc yêu thương
Bao ngang trái khó lòng hàn gắn lại
Và vẫn đó -  những cõi lòng điên dại
Đầy hận thù, giả dối, tham lam...

Ôi, mong sao cuộc sống yên hàn        
Để chuyện ngày xưa không thành xa lạ
Chuyện ngày nay bao điều..."thật" quá!
Ước mơ hồng sao cứ hóa xa xôi...

                                       Minh Sơn
_______________________________________

TẾT NÀY VỪA ĐẾN BA XUÂN 
Tưởng nhớ nữ tu nhà thơ Lucie Thu Huyền
Nữ tu - Nhà thơ Thu Huyền sinh ngày 19-12-1961, tại Nha Trang. Khi còn là học sinh ở Nha Trang, thơ Xuân Ly Băng đã tác động nhiều đến hành trình ơn gọi tận hiến của Chị. 

14 năm nữ tu thuộc Dòng Thánh Phaolô thành Chartres Đà Nẵng, chị đã  gắn liền với sứ mạng rao giảng Lời Chúa tại vùng Cao Nguyên Việt Nam. Chị đảm nhận dạy lớp Giáo Phu 1500 người dân tộc cho Giáo Phận Kon Tum, lớp Giáo Lý Vào Đời và lớp Nữ Sinh Tìm Hiểu Ơn Gọi, cũng như phụ trách Ca đoàn Thiếu Nhi (CĐ Cêcilia) tại Giáo xứ Tân Hương. Hằng tuần, chị viết một bài thơ theo Tin Mừng và đăng trên tờ Gia Đình Tân Hương.

Ngày 20-01-2009, chị bị tai nạn giao thông trên đường công tác. Chị đã để lại hơn 300 bài thơ Tin Mừng và một số Thơ Công Giáo khác. 
Xin cầu cho linh hồn Lucie. 

 Tưởng nhớ Nữ tu - Nhà thơ Lucie Huỳnh Thị Thu Huyền
Lễ Giỗ giáp 3 năm 
(20.01.2009 - 20.01.2012)

TẾT NÀY VỪA ĐẾN BA XUÂN…

Búp mai hé lộ cánh vàng,
Ngày xuân đang ở rất gần bên ta.
Chạnh lòng nhớ Chị đã xa,
Vừa đây cười nói, vậy mà…thiên thu.
Mười bốn năm đời nữ tu
Trọn lòng dâng hiến Giêsu – người tình.
Tây Nguyên nguyện ước hy sinh
Sẻ chia Lời Chúa hết mình hiến trao.
Hồn thơ yêu mến dạt dào,
Tâm hồn rộng mở cao rao tình Ngài.
Ươm trồng ơn gọi hôm nay
Bước theo tiếng Chúa hăng say lên đường.
Lời thơ – ý nhạc quyện hương
Cho đời thêm chút tình thương xuân đầy.
Nào ngờ ý Chúa nhiệm thay!
Gọi về bên Chúa…một ngày cuối năm.
Tết này vừa đến ba xuân
Chị vui gặp Chúa suối nguồn cậy trông.
Trang thơ đành ngắt giữa dòng
Cung đàn hụt hẫng, xót lòng thơ tôi.
Cầu cho nhau nhé, Chị ơi!
Chỉ nơi Chúa – xuân tuyệt vời vĩnh an.

                                                  Minh Sơn

_______________________________________
TÌNH MẸ 
Mấy hôm nay gần Mẹ bên giường bệnh, những lúc rỗi ngồi nhìn Mẹ suy nghĩ vẩn vơ. Lúc này ý tứ tản mạn thật khó mà tập trung vào việc gì. Chợt nhớ đến một bài thơ mình viết về Mẹ cách đây đúng 30 năm, chính xác là vào ngày 11/05/1982, lúc đó mình học lớp 9 trường PTCS Lý Tự Trọng, mùa hè chuẩn bị chuyển lên Cấp III.

Chuyển lên Trung học (cấp III) là một bước ngoặt trong cuộc đời, tự nhiên mình nhớ đến Mẹ. Có lẽ lên Cấp III thì tưởng là mình lớn rồi, chắc không còn như thời "con nít" nữa, không còn được Mẹ "cưng chìu", không còn được "nhõng nhẽo" với Mẹ nữa. Nên tự nhiên nhớ thương Mẹ...

Lời thơ lúc ấy thô sơ, đơn giản...Nhưng đã 30 năm trôi qua (1982-2012), dở lại trang vở học trò ngày xưa, với nét chữ mực tím...bao kỷ niệm ùa về...

Hôm nay ngồi đây, không biết bước ngoặt nào sẽ đến trong cuộc đời mình sắp tới ?! Dù bước ngoặc nào đi nữa, chắc chắn Mẹ sẽ là người hiện diện ở chính giữa của giao thời - như cách đây tròn 30 năm.


Xin chép lại bài thơ cũ thời cắp sách, để luôn nhớ về TÌNH MẸ. 


TÌNH MẸ

Trưa hè kẽo kẹt tiếng võng đưa
Mẹ nằm bên võng lúc nhặt thưa,
Ru cho con ngủ tròn đẫy giấc
Ngoài trời gay gắt nắng hè trưa.

Tình mẹ thương con thật bao la!
Mưa nắng, sương sa chẳng phiền hà
Sớm chiều lam lũ lo con lớn
Lo từng manh áo, mảnh quần đơn...

Thái Bình Dương dù rộng bát ngát,
Sữa mẹ còn thơm mát hơn nhiều!
Thái Sơn dù đỉnh cao lồng lộng,
Lòng mẹ vẫn còn rộng gấp đôi!

Ôi, mẹ già một nắng hai sương
Lo lắng cho con đủ trăm đường.
Từ thuở trong nôi, rồi chập chững,
Và con lớn, tình vẫn ngát hương.

Mẹ thương con từ bữa cơm rau,
Từ lời bập bẹ buổi ban đầu.
Nhớ những đêm về vòng tay mẹ
Ôm con vào lòng, nên tình mẹ rất sâu.

Muôn đời con nhớ ơn dưỡng sinh
Vì con mẹ mới phải quên mình.
Giờ đôi tay mẹ đà mòn mỏi,
Đôi mắt mẹ chắc cũng bớt tinh.

Thật bao la tình mẹ thương con
Hết sức mòn hơi vẫn mãi còn.
Lòng mẹ bao la hơn biển cả,
Tình Mẹ cao hơn cả núi non!

                           M.S

_______________________________________
XUÂN ÂN TÌNH
Thơ chúc mừng Năm Mới 2013 của Minh Sơn
Nhân dịp Năm Mới 2013, cùng với lời chúc Xuân chân thành, xin chia sẻ cùng quý chư độc giả mấy vần thơ khai bút. Còn nhớ năm ngoái, đầu năm 2012, kontumquehuongtoi cũng đã cảm khái một bài: XUÂN HÔM NAY, cuối năm ngẫm lại thấy cũng ứng nghiệm nhiều điều! 
Năm nay, trong thời tiết lạnh của mùa Đông còn sót lại, ngày đầu xuân mới xin một lần nữa chấp bút...lấy hên. Xuân này được cảm nhận là XUÂN ÂN TÌNH. Như là lời tri ân quý vị và các bạn đã đồng hành, ủng hộ trang krongblah.blogspot.com từ trước đây cũng như suốt năm qua 2012.
Xin đa tạ.
Minh Sơn.

thiep-dep-chuc-mung-nam-moi-2013


             XUÂN ÂN TÌNH

Đương còn mùa Đông, chớm giọt Xuân?

Tiết trời se lạnh níu bước chân.
Xuân này, Xuân đầu tiên vắng mẹ [1]
Xuân mới về! Sao khác mọi lần?

Người đi xây dựng mùa vĩnh cửu

Tựa hạt chôn vùi, nảy chồi xanh
Cây cao dẫu mấy hằng khắc khoải
Lá rụng về nơi đã sinh thành.

Quê hương rộn ràng chào năm mới

Trăm năm hội tụ giữa Xuân này [2]
Nhớ người thuở lập làng, dựng phố [3]
Ơn nghĩa tạc lòng, chớ phôi phai!

Đường lên phía trước, đừng ngoái lại

Mang sẵn nghìn xưa trong đáy tim
Như sẵn trong mình dòng máu mẹ
Mạch sống nối liền, tiếp bước lên!

Không thành công ắt sẽ thành nhân

Đời người đâu phải thắng muôn phần
Giữ mãi ân tình vui tấn tới
Vọng hướng Xuân Trời - Xuân phúc ân.

      Kon Tum, ngày đầu năm mới 01/01/2013
                                        Minh Sơn
-------------------------------
[1] Mẹ của tác giả qua đời ngày 20/04/2012.
[2] Năm 2013, tỉnh Kon Tum mừng kỷ niệm 100 thành lập tỉnh (09/02/1913-09/02/2013).
[3] Năm 2013, tròn 165 năm Cha Do và các tiền nhân đặt chân lên khai phá Kon Tum, lập nên làng Rơhai [Thượng+Kinh] (1848-2013). Sau số người Kinh tách ra lập thành làng Tân Hương, tiền thân thành phố Kon Tum ngày nay (1874).
_______________________________________
XUÂN HÔM NAY

Một mùa xuân mới nữa lại về

Tưng bừng rộn rã khắp làng quê.
Cây cỏ đâm chồi non lá mới,
Đời thêm tươi nở những say mê.

Hồn ta tràn ngập bao sôi nổi

Xuân vừa về tới, lạ mà quen.
Ta như khách đường không bến đỗ:
Chuyến hành tinh vẫn mãi quay đều.

Điểm chuyện năm qua những tháng ngày,

Bao điều hay – dở, bao trái – ngay.
Trong hay có dở, ta tìm thấy;
Trong dở có hay, lại càng hay!

Lại nghĩ thật nhiều đến tương lai

Bao niềm mơ ước đẹp ngày mai:
Trời xanh trong sáng, tươi ngày mới
Đời vui rạng rỡ mỗi mặt người.

Ta bỗng giật mình nghĩ đến ta

Đang ngồi giữa ngày mới xuân qua.
Giữa quá khứ đong đầy kỷ niệm
Và tương lai thoáng ước mơ xa,
Còn có hiện tại và bổn phận của ta.

Ta vội dặn lòng luôn tiến bước

Với hành trang cuộc sống nặng đôi vai,
Bao hy vọng đang chờ nơi phía trước
Gọi lên đường bằng giây phút hôm nay.

Minh Sơn – Xuân Nhâm Thìn 2012
_______________________________________

TƯỢNG ĐÀI VIỆT NAM

Nếu vinh dự được làm nhà điêu khắc
Tôi xin tạc lên hai bức tượng đài:
Tượng Mẹ Việt Nam bồng con tay chắc
Bên tượng người chiến sĩ súng quàng vai.

Đẹp làm sao buổi bình minh bóng Mẹ
Dáng lưng còng vai một gánh non sông
Nước biển Đông một cánh tay xách bể
Mẹ ung dung theo nhịp bước cha ông.

Con thương Mẹ tay xách, vai gồng gánh
Trĩu nặng sao đôi vựa thóc đường trường
Nước bể Đông theo nhịp chân chóng vánh
Sóng xô bờ tung trắng ánh đại dương.

Thật cao cả lúc đêm về trời tối
Vòng tay Mẹ lại ôm ấp Em Thơ
Mấy ngón đàn vuốt ru bờ tóc mới
Bầu sữa tươi thơm mát tựa ước mơ.

Tôi thương Em cánh chim non sóng gió
Chiếc lá xanh, ngựa tung vó bao miền
Em đến trường đất nước thành văn hóa
Truyền thống cha ông mềm dẻo bút nghiên.

Câu định mệnh của Nguyễn Du ngân mãi
Thương nàng Kiều tài sắc nỗi bi oan
Chữ nhân nghĩa đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi
"Cáo Bình Ngô" vang dội khúc khải hoàn.

Thật đơn sơ trái hạnh phúc xinh xinh
Đâu vương mãi trên cành xanh thế hệ!
Kìa tràn về những thế lực hôi tanh
Đã giày xéo bao lần thân thể Mẹ.

Giặc quay cuồng theo bánh xe lịch sử

Gót xâm lăng gieo đổ nát, tan thương
Có con Mẹ đứng lên làm chiến sĩ
Súng quàng vai quyết gìn giữ quê hương.

Quân Thanh nhớ chăng hùng dũng Quang Trung

Tay tuốt gươm tiến thẳng vào cửa Bắc
Giặc Ân nhớ chăng Phù Đổng Thiên Vương
Như thần thoại đã dùng roi ngựa sắt...

Tôi thương Anh mũ lợt màu mưa nắng

Rậm tàn cây vai nặng súng đường trơn,
Dốc đèo cao mưa nghiêng nghiêng dấp dáng
Ánh trời soi đôi mắt bốc căm hờn.

Cho tôi xin làm tia nắng ấm

Gội đôi bờ vai Mẹ Việt Nam
Vương lên tóc Em thơ Mẹ ẵm
Rụng vào nòng thẳng ngắm súng Anh.

                                    M.S
_______________________________________

_______________________________________

_______________________________________

_______________________________________

_______________________________________

_______________________________________

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét