Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

TRÊN MÌNH MÙA NÀY




TRÊN MÌNH MÙA NÀY


Mùa này trên mình mưa không em ?
Có còn hoa trên con dốc dài thật dài ấy
Có còn màu vàng ngập nắng Lê Hồng Phong
Có còn tím đến ngẩn ngơ lòng ai ai đó
Có còn, có còn những nét của núi sông ?

Anh trở về mùa tháng năm chưa mưa gió
Mùa trên mình nắng chan hòa áo tóc ai
Kỉ niệm đi qua khe khẽ gõ lòng ta nhẹ thế
Nên vô tình, hồn cứ đê mê.

Anh ạ, mùa này mưa đẹp lắm
Nắng hết rồi, giờ mùa liên khúc mưa
Cây xanh non ươm những mầm mới
Hoa kết trái, vẫn hành trình mãi mãi
Như lòng phố vậy, ươm tiếp những mầm non
Sau anh, sau em...

Chuyến xe sáng trưa và muộn chiều những tối
Lặng lẽ chở những thân thương xa dần dần khuất mãi 
Mắt núi bỗng cay cay, thấy lòng chùng vời vợi
Mơ một ngày cây nhỏ về rừng xưa...

Anh ạ, anh chần chừ chi nữa ?
Về trên mình đón mưa mùa đi anh
Ngắm núi xanh xanh, 
Ngắm bãi mía dài dài sông nhỏ
Ngắm hoa phượng chỉ còn li ti đỏ
Nghe gió phà vào mặt, thổi hết những buồn lo

Trên mình Kon Tum, dẫu nghèo không to lớn
Chỉ giản đơn như lòng và bàn tay mẹ
Giản đơn như sương mờ 
đùa sớm những ngày chớm chớm lạnh
Chỉ giản đơn tô bánh canh
ta sặc ớt mặt đỏ bừng xoa suýt
Hay chỉ giản đơn
là cơn mưa triền miên ngày em vẫn ghét
như những chiều vi vu
ngược gió cầu treo

Giản đơn thôi
nhưng không nơi nào có được

Giản đơn thôi...
nhưng
người trên mình mới hiểu

Trên mình, nơi ấy thương bao nhiêu !

                                                                            yeumuathu

Gió Kon Tum



Gió Kon Tum


Lạ lùng sao là cái gió Kon Tum
Cứ thổi miết suốt bốn mùa chẳng nghỉ
Tôi đi giữa những ngày lang thang ấy
Chợt thấy mình sao giống gió Kon Tum
Ngang tàng sao là cái gió Kon Tum
Thương em quá nên thổi tung làn tóc
Gió có biết vì sao em đỏ mắt
Hạt bụi nào theo gió cũng đi hoang
Thật thà sao là cái gió Kon Tum
Trải hết lòng ra giữa trời đất rộng
Lúc hào phóng vặn cong cành rợp bóng
Khi đượm buồn thủ thỉ lá xanh non
Dịu dàng sao là cái gió Kon Tum
Thổi dọc Đak Bla nâng tà áo lụa
Bắp trổ cờ hoa, phấn hương mở cửa
Một chút gió khuya mát lạnh tâm hồn
Mai xa rồi nhớ lắm gió Kon Tum
Dẫu biết nơi mình vẫn nhiều gió thổi
Nhưng lạ lắm, có gì không thể hiểu
Phải trái tim mình đập nhịp gió Kon Tum!
Lê Thành Văn
Việt Báo (Theo_Thanh Niên)

Lũ chúng mình




Lũ chúng mình

Lũ chúng mình chung lớp 12
Ba mươi năm, bây giờ gặp lại!

Tôi muốn ôm chầm-từng- thằng -con trai.
Và cho mỗi thằng một đá,
Cùng lăn quay trên cỏ dại sân trường .
Như ngày xưa mãi nghịch phá, ham chơi…

Tôi muốn choàng vai- từng- đứa -con gái.
Rồi hôn mỗi đứa một cái,
Ai bảo ngày xưa đứa nào cũng dễ thương.
Nhìn lén hoài, rồi thơ thẩn vấn vương,
Chẳng biết nên yêu đứa nào cho phải …

Ừ nhỉ!

Ba mươi năm chúng mình gặp nhau
Đám con gái làm duyên, tay nghiêng che tóc bạc,
Đám con trai râu ria, cười khoe… răng rụng.
Kể nhau nghe, bao sương gió cuộc đời.

Tuổi 50, đứa lên chức ông bà
đứa mãi chơi, con chừ nhà trẻ,
đứa làm thầy; đứa trồng rau, nuôi cá,
đứa kinh doanh, đứa nghệ sỹ lè phè.
đứa làm quan, “trên bảo dưới không nghe”
đứa thợ đụng, bao lo toan vất vả.
đứa còn mãi miết phương trời xa…

Ba mươi năm, cùng trở lại trường xưa.
Mái ngói rêu phong- đâu rồi hoài niệm?
Lớp học mới, vươn tầng cao ngạo nghễ
Hàng phượng già gầy guộc, nắng đầy sân.
Bạn bè, thầy cô... ai mất, ai còn?
Chỉ thấy đàn em lao xao cùng khách lạ.

Ba mươi năm, ngỡ như mới hôm qua
Tuổi học trò, bao buồn vui kỷ niệm.
Dòng Đăkla, vẫn ngược về tây phố (*)
Gởi lại Kontum- nỗi nhớ dâng đầy...

Ba mươi năm, chung một vòng tay
Lũ chúng mình thân thương biết mấy!
Giữ mãi tháng ngày này, mãi nhé
Dù cuộc đời - biết ra sao, ngày sau…
                          NPV- 12.2009 (nhân 30 năm họp khối 12-PTTH Kontum 1980-2010)

(*)Ghi chú: Những con sông ở đồng bằng đều chảy từ tây sang đông và đổ ra biển, còn sông Đakbla Kontum thì chảy từ đông sang tây hòa vào dòng Sê San đổ về Campuchia. Người dân ngày trước từ miền xuôi lên khai phá Kontum thấy vậy mới gọi "Đăkbla nước chảy ngược dòng" , đó cũng là một điểm rất riêng của Kontum..

Nguồn: http://www.nhuygialai.com/2010/12/lu-chung-minh-npv.html#ixzz3Be63mGhN
(blog: Phố núi và bạn bè...) 

Về Kon Tum đi em




Về Kon Tum đi em 
Gửi những người dân "Làng Hồ" xa xứ...

Núi sông này của em.
Con đường nhỏ in dấu chân em.
Cánh phượng vỹ thẫn thờ hình bóng cũ.
Hàng Keo* xưa nay chỉ ký ức mờ.

Khẽ  khọt bước, mẹ còng bao thuở.
Rộn rạo đời-phiên chợ.
Dòng Đăk Bla trĩu nặng đôi bờ.

Lối cũ dã quỳ lơ thơ
Bến vắng em buồn bao kiếp,
Em, vẫn còn kịp
Kon Tum mình e ấp dáng nguyên trinh.

Em,
Đi đâu mới thấy đẹp xứ mình?
Lộ dọc, lối ngang-bàn cờ thế cuộc,
Rướn sức ngàn đời nối ngược với xuôi.
Vươn tới muôn đời nỗi nhớ niềm mong.

Vẫn đó, núi và sông!
Làng trong phố hồn nhiên hàng kiếp sống.
Người Bahnar, nhánh Rơngao ân tình ánh xa xăm.

Mùa trăng gọi mùa trăng
Năm nhớ năm.
Đời gọi đời.

Mẹ mừng mùa lúa mới.
Gùi trên lưng cả kiếp nhân sinh.
Cha vít cần lễ hội
Nhịp xoang quay quắt vòng đời,
Mùi cơm lam sực nức.

Về đi
để  
     chân trần rạo rực,
     lòng thổn thức;
để
      ngày nào bay bổng cánh diều thơ
      hè ngân mãi ve trưa.            

Kon Tum hai mùa nắng mưa.
Đâu còn nhiều lưu dấu cha xưa.
Có còn kiểu nhà đặc trưng Kon Tum trong mắt hôm nay?

Lịch sử là đây!
Lịch sử là hôm nao cha lên rừng tìm cây hương, cây cà chít về làm nhà ba gian-không Kinh, chẳng Thượng.
Lịch sử là mẹ ra đồng gom rạ về cùng cha làm nên bốn bức tường tình thương (ngoài vôi trong rơm đất mà ai chưa gian khó thì đâu tận tường).

Em,
Bốn phương
Vui phố thị!
Phơi xuân thì!
Tìm chân thiện mỹ!
Nơi đâu?

Ai cũng trút thời thơ ấu
                                    để
                                           làm thi sỹ,
                                           chính trị gia,
                                           nhà khoa học...
                                    để
                                            khi nhớ về ray rứt.

Ai cũng rời chốn xưa đi tìm vùng “đất hứa” thì lấy ai yêu đất mặn nồng, giữ  trong Đăk Bla nghìn năm kiến tạo và phát triển?

Em có biết không, vẫn nằm đó dưới lòng hồ Ya Ly di chỉ Lung Leng khép mở một nền văn hóa mấy ngàn năm của người bản địa.

Biết đâu, từ những cổ vật ở Lung Leng, Sa Bình, Sa Thầy này các nhà khảo cổ học thế kỷ XXI sẽ giải mã sự thật trong truyện cổ "Kinh và Bahnar là anh em" như thuở nào Nội kể em nghe; sẽ lý giải cội nguồn dân tộc Việt Nam khoa học chứ không phải chỉ là huyền thoại như trong truyện "Quả bầu mẹ" và quan trọng hơn là sẽ tìm được dòng tổ ở các cao nguyên miền Trung, dải đất hình chữ S đẹp tựa tà áo người con gái Việt Nam này là con thứ mấy của mẹ Âu Cơ huyền sử vĩ đại.

Em biết không,
Ngày xửa ngày xưa,
người Bahanar, Jrai, Jeh, Triêng, Rhades, Hre định cư khúc miền Trung nồng mặn nhưng rồi chán cảnh chung chạ với Champa, Chân Lạp mà vượt ngàn tìm tự do, độc lập.
Em không thấy những ánh mắt màu Indonesia hoặc Malaysia trong mắt trẻ con?

Như thể một cuộc tình,
em đủ quyền lựa chọn.
Như thể một đời hôn nhân,
 em dứt lòng dấn bước.
Như thể một công dân,
em ngao du khắp chốn.
Như thể một đời chim,
em tìm đất mới.
Là người chôn nhau cắt rốn ở Kon Tum,
xin em hãy nhớ về một dòng trong hồn cũ lượn lờ.

Nhưng,
          cuộc tình nào cũng có "duyên", hôn nhân nào cũng có "nợ"
(còn nhớ Nguyễn Hiến Lê đã dặn con trong hồi ký như thế).
Công dân nào cũng phải có trách nhiệm với vùng đất đang cưu mang mình, với dân tộc mình.
Và, con chim nào cũng nhớ về tổ ấm!
Cánh cò nào cũng luyến ruộng đồng xưa.

Con chim Phí lồng lộng trời xanh.
Con chim Lạc thiên di phương Nam mùa lạnh...
Và từ đó, hình thành nòi giống Việt Nam.

Về đi em!
Về để vào "Hội Người cùng quê Kon Tum" mà góp xây nơi này
bởi nào thấy ai lập hội đồng hương mang tên vùng đất đang cưu mang mình đâu.
Kiểu cách sau khác chi người đàn ông đang hạnh phúc trong vòng tay của thiếu phụ dịu dàng mà vẫn ngoay ngoắt về mối tình xa lắc.

Về đi em!
Sẽ đưa em lên Phương Quý thưởng cánh mai vàng mùa vào Nguyên đán,
Sẽ dìu em về Phương Nghĩa để nhớ một vùng rau của thời chưa sốt đất; hẳn em còn nhớ, những vườn xanh tít tắp nước xăm xăm.

Phố vẫn chờ em trong ánh điện vàng tháng năm.
Mưa dầm dề tháng mười vẫn sụt sùi em con đường úng.
Đăk Bla đỏ ngầu mùa nước lũ vẫn quằn quại nỗi đau sinh thành từ bao dạo người đi.

Về góp xây phố thị!
Về đi em, núi sông đang chờ!
Về đi em!
Đào Duy An- Kon Tum  21/ 9/2005- 23/5/2009

(*) Tên xưa của một đoạn phố Kon Tum, nơi có rất nhiều keo, nay là đoạn đường Trần Hưng Đạo giữa Trần Bình Trọng và Lê Hồng Phong.


Nguồn: http://www.nhuygialai.com/2012/12/ve-kon-tum-di-em-dao-duy-an.html#ixzz3Be5jLvUA
(blog: Phố núi và bạn bè...) 

Ngày em bỏ Kontum




Ngày em bỏ Kontum
Người đành bỏ cầu Đăkbla ở lại
ở bên kia Chiêu-anh-quán lạnh buồn
ngôi nhà thờ đứng một mình tê tái
nụ cười xưa tắt mấy hoàng hôn .

Những cánh đồng bắp tươi Phương-Hòa
đôi mắt ai cay, lại đầy sương khói
Kontum trôi đi đâu mà không nói
sân bay cô đơn từ xa .

Đường sâu buồn lối về Phú-Bổn
người qua đây rộn bước chân đèo
núi xa trời 7B cheo leo
đám rừng vây quanh bỏ mây chạy trốn .

Thôi rồi Cũng-Sơn dốc quanh rừng rậm
người em xưa mắt ướt núi đồi
em vội về cho kịp chảy sông Ba
về bắt chồng mà trôi theo từng giọt nắng .

Ơi sông Ba bao đời xa vắng
đêm đầy sao mắc cửi ở trên trời
em đi bỏ mình tôi
cơn dông bao quanh
dòng sông xưa đầy tràn bão tố .

Có lẽ mùa thu chưa qua đây
lời hẹn hò không kip với Cheo-Reo
khói nhà ai lên từ mái bếp
dặm lòng bỏ đi xa mãi lều chiều .

Tiếng ai hát buồn trên đèo cao
Vĩnh biệt Kontum không ngày về
bỏ mối tình đầu ngủ muộn
chứa chan thác ghềnh, núi cao, rừng sâu .

Ơi người về đây nghe tiếng chim, nai tác
bên bản bên nương đợi chờ
nhặt một lần chùm hoa dại khóc
bao năm mà lòng bơ vơ .

Em bỏ quên đầu suối, ơi bòng !
qua thôi bao mùa đi lấy nước
Kontum dặm đường xa khuất
ai bỏ đi rồi không đợi không mong .

Kontum ơi! cháy cả nổi lòng .

Huy Uyên

CÓ MỘT DÒNG SÔNG



CÓ MỘT DÒNG SÔNG
(nhớ về ĐăkBla, và một người...)

Có một dòng sông chảy ngược về tây
Để lại tôi một thời ngây dại
phố nhỏ-đường quê,
tôi-xe đạp cũ, đi về.
nước trong veo như mắt ai trong…

Có một dòng sông năm tháng hoài mong
Mỗi lúc về thăm, tóc đầy thêm sợi bạc
Tuổi thơ xưa đã xa,
phố xưa giờ hóa lạ.
lãng đãng ký ức buồn
bóng người như sương khói chiều đông…

Có một dòng sông cứ mãi ngược dòng
Tôi lỡ bờ nam, em bờ bắc.
Chẳng có thác ghềnh ngăn cách
Sao vẫn đôi bờ xa- cách xa?!


(NPV- một chiều bên sông ĐăkBla...)

Kon Tum, nổi nhớ



Kon Tum, nổi nhớ

Dặm xa dáng núi cao vời vợi
lối cũ tôi về Đăk Bla
đưa tay hái trời mà không tới
ơi em gái làng xa quá xa .

Tiếng chiêng cồng rộn ràng mùa lúa
thấp thoáng mái nhà rông Rơ Hai
cầu Kon Klo đón ai về sớm mai
bổng lòng rộn theo từng nhịp múa .

Trên sông vui sao bầy cá nhảy
nước trong xanh reo tiếng gọi mời
em bỏ đi đâu nào tôi có thấy
để khi về còn lại mình tôi .

Kon Tum ơi dặm đường xa khuất
ai hát chi nên chiều ở lại cùng đồi
rừng cũng buồn nên như muốn khóc
điệu khèn đêm quá réo rắt tim tôi .

Ơi em gái Xơ-Đăng
có còn vui hội mùa ngày bỏ mả
có tim xao xuyến rộn ràng
để ai đi hoài mà lòng sao thấy nhớ .

Về với Kon Tum núi xanh màu cỏ
Bana Nako thương người mãi không về.

Huy Uyên

Kon Tum, một chiều mưa...



Kon Tum, một chiều mưa...
(tặng ... nhé!)

Rồi cũng đến lúc hết,
hết một ngày rong chơi.
Chiều Kon Tum muộn rơi xuống đời
Mưa chiều Kon Tum buồn miên viễn!
Mưa ...
như gộp cả đất trời
vo trút hết nỗi niềm riêng
ào ạt giũ xuống muộn phiền
cút bắt theo từng cơn gió!

Mưa...
Phố xưa chùng thấp, nhạt nhòa.
Bên em, hiên nhà ai quá nhỏ,
cội nhãn già không đủ dang che!
Em nhỏ bé
tóc rũ, môi mềm, mắt ướt...
Tôi lướt thướt
tay thừa phủi bụi mưa bay
Ước gì còn riêng hai đứa!

Mưa...
Cho nhau hơi ấm vai người
Mông lung kỷ niệm đầy vơi
Có gì mà mắt em vời vợi,
gom hết tháng ngày vào một chiều nay?
Chợt nghe tuổi đời già cỗi!
 
...

Chia tay em -chiều mưa Kon Tum
Mưa còn rơi hoài, rơi mãi...
Mưa theo tôi về ốc đảo riêng mình
Cuộn tròn mộng mị hồi sinh.
Biết sẽ buồn, nhưng cũng vậy mà thôi
Đêm đơn côi
Kon Tum- luôn buồn hơn tất cả....

NPV-10.2011


Nguồn: http://www.nhuygialai.com/2011/10/kontum-mot-chieu-mua.html#ixzz3Be4t8HJs
(blog: Phố núi và bạn bè...) 

Nơi ấy...




Nơi ấy...
Gởi nơi vợ chồng tôi đã sống
Núi và hoa 2006, Trọ Bình 15/3/2009; Đ.D.A

Nơi ấy…
Ngày xưa…
               chim làm tổ
cọng rơm vàng ủ chín giấc mơ xa.


Nơi ấy…
Còn dấu tuổi hoa
Chín chiều khát vọng.
Đục, trong.

Nơi ấy…
Sông “chảy ngược” đâu cuốn phăng nỗi nhớ?
Bồi và lở…
Trái trĩu cành và lá vẫn xanh!
Nơi ấy …
Lao xao người mở cõi
Mỗi bước dấn chuyển vòng sinh tử
Núi muôn bề ngả bóng thực hư.

Nơi ấy…
Quặn đau thời con gái
Con go lập trình chuyển được một vòng quay,
Nắng rạng ngày.

Nơi ấy…
Nợ, duyên, tiền sinh và hậu kiếp
Biết sau có còn kịp?

Nơi ấy…
Có chôn nhau đâu mà ray rứt mãi?
Ngày xưa…

                                        Đào Duy An


Nguồn: http://www.nhuygialai.com/2013/04/noi-ay-Kon-Tum-dao-duy-an.html#ixzz3Be4gb83i
(blog: Phố núi và bạn bè...) 

Tình buồn em gái Ba-na



Tình buồn em gái Ba-na

Em nhẹ tay hái mặt trời trên nương
con gái Ba-na cười chào buổi sáng
sao em thương quá chừng
thoáng con chim trời bay chao nghiêng cánh

Em nói điều gì với mây
những bông hoa cà phê trắng
em tắm giữa trời chan ngàn sắc nắng
bơi ngang cùng trời .

Người nhớ hay quên
con trăng chảy về bên suối
trong tay của ai cầm tiếc nuối
rừng xanh,suối xanh cũng qua thôi .

Em đứng gọi người mà tim em chợt đau
trông chờ và đợi ngày về
lời ngày xưa từ biệt
rứt tình bỏ khúc tình quê .

Lòng em trôi theo trái đắng
ai treo lên trời khúc phiêu du
anh có dặn lòng quay lại Pleiku
có mang nổi buồn để cả đời quạnh vắng .

Anh có sầu theo màu mắt
ai đi lạnh chết vào hồn
vai người gầy xao trời xa khuất
lặng lẽ qua cầu sao thấy thương .

Ơi anh thương rừng thương núi
ơi anh thương con khe con suối
mà sao ngậm mãi tình xa
ai buồn mà không nói
bao nhiêu rồi mùa rẫy đi qua .

Thôi từ đây làng bản vắng một người
chao lòng con khe rưng rưng tiếng hát
anh coi như giờ đã mất
bâng khuâng nhớ nhau thôi .

Hẹn lòng theo mãi tháng ngày
tóc còn xanh còn đợi anh về
con hoẳng con nai cắt rừng mà tác
anh ơi em gọi có nghe ...
Huy Uyên

Kon Tum xa




Kon Tum xa 

Rằng em có trở lại Đăk Bla
hỏi người Bahna có dấu lệ buồn xa xứ
ơi bao đời Kongtrang thác lũ
có trông chờ mưa Tân-Cảnh đi qua .

Ai theo em về Rue-de-La-Marne
đường 14 người rồi chia hai ngã
Đăk-Cấn sầu lòng hoài nổi nhớ
đợi chờ ai mà nằm chết bên đường .

Người về Tân-Hương
Konplong lặng buồn mà không nói
nước đã qua cầu biết ngày nào quay lại
làm sao vơi hết niềm thương .

Có về qua Kon Tum hồi chinh chiến điêu linh
xóm chợ nghèo để chiều đi không hết
có đi ngang qua Gò Mít
xuôi đâu, về đâu một đoạn sông tình .

Kon Tum xa và em cũng đi xa
Phụng-Sơn, Ngô-Trang đầy nắng
cánh đồng lúa vàng trĩu nặng
những đám bậc thang mạ non xanh ngát mượt mà .

Có em thiếu nữ chiều hong tóc
gió chạy qua cùng trời chiều
Kon Tum đêm đi lặng lẽ
bản cũ mái nghèo liêu xiêu .

Qua rồi bao mấy mùa yêu
em ở lại
cùng Kon Tum đứng khóc
thoáng xa đồi núi cũng chiều
trong đêm ơi em sao cũng tắt .

Kon Tum xa
để lại tim ai bao năm đợi chờ
giọng người cũng não nùng quá đổi
em, ngày tháng bơ vơ.

                   Huy Uyên


Nguồn: http://www.nhuygialai.com/2013/05/kon-tum-xa-huy-uyen.html#ixzz3Be44tSoN
(blog: Phố núi và bạn bè...) 

GIÓ GHÉ



GIÓ GHÉ

Từ lòng sông Đăkbla
Gió lên
Li cà phê nguội
Một chỗ ngồi trống
Gió ghé
Chơi vơi

Em đếm ngày trôi
Môi khô
Mắt khô
Dửng dưng nhìn mình
Để nỗi buồn
Trì hoãn rồi pha loãng
Để ước muốn
Manh mún rồi tan ra

Từ những con đường anh đưa em qua
Từ những hoài nghi chắc gì đã thật…

Em đứng nhìn anh
Anh cũng chẳng nắm tay em
Chẳng dịu dàng nhìn sâu vào mắt thêm một lần
Sự thiếu khuyết mơ hồ
Từ khi nào nhỉ?

Mình xa…

Thôi
Đừng thốc vào tim
Đừng lạnh nữa

Gió cứ vỡ vào đêm những mảnh buồn vô cớ

Mình xa…

(Hồng Thủy Tiên)

Khúc tự tình




Khúc tự tình

Gió Kon Tum có đưa anh về phố núi?
Khắc khoải thầm nghe thao thức đêm mưa
anh có còn nhớ đến Đăk- Bla xưa?
Mỗi hoàng hôn buông chùng lên bãi vắng
Con sông ngàn năm nước chảy ngược dòng

Anh có nhớ chiều Kon Tum lộng gió?
Hạt mưa sa thắm ướt má đào
Hàng phượng vĩ đỏ rợp đường Trần Phú
Tan trường về tha thướt áo trắng bay

Anh có nhớ môi em cười xinh xắn?
Vũ điệu nhịp nhàng cô gái Tây Nguyên
Đêm trại hè bập bùng ngàn ánh lửa
Tiếng hát em cao vút giữa sân trường
Nghe nao lòng thổn thức trái tim anh

Nhớ như in tháng ngày khờ dại ấy
Một trái xoài xanh, một chùm me chua,
Dấm dúi vào tay, cuối đầu bỏ chạy
Nhớ cả môi em cong cớn chảnh xù
Tóc thắt đuôi gà, nụ cười chúm chím
Để cho anh ngơ ngẩn, bâng khuâng

Ừ chỉ có thế, và chỉ có thế
Sao trong lòng chẳng thể nguôi ngoai
đã bao năm rời trường, xa lớp học
xa bạn bè, xa phố cũ thân quen
xa kỉ niệm xưa, một thời thơ ấu .
Bụi đường đời anh mãi bước phiêu du
tìm một chút bình yên trong tâm tưởng

Anh có quay về, tóc đã điểm sương?
Gặp lại em, người con gái ấy
không nhận ra nhau ở tuổi học trò
Chuyện ngày xưa ...khó nói lắm anh ơi ! (*)

Nếu bây giờ anh là mây giang hồ
Em ước mình sẽ là cơn gió thoảng
Cuộn vào anh, đưa nhau về Phố Núi
Nối lời hẹn thề cho mãi kiếp sau ...


                Kon tum ngày 9/07/2013
                       Nguyễn thị Mít


Nguồn: http://www.nhuygialai.com/2013/07/khuc-tu-tinh-nguyen-thi-mit.html#ixzz3Be33pYNU
(blog: Phố núi và bạn bè...) 

Vùng đất sanh ra anh




Vùng đất sanh ra anh 

Không phải người Kon Tum !
chỉ một buổi chiều dừng chân
Em ghé chơi để hồn mình đi lạc...
nhận diện anh - một trái tim cổ tích
Chẳng thể lẫn lộn vào đâu giữa muôn ngàn người.

Anh !
người trai của đất Kon Tum
kiên cường và bất khuất
lạ lùng và thân thuộc
Mới quen như đã biết rồi muôn kiếp trước.

Những cụm nắng reo vui_rượt đuổi nhau trên tàng cây rợp bóng
Gió thênh thang_hoan hỉ sau chuỗi ngày mưa liên miên
Chúng ta đã gặp nhau_giữa khát khao bỡ ngỡ
Nên bây giờ Kon Tum không ranh giới trong em.

Cùng là người Tây Nguyên
chung nắng đồi gió núi
Cũng hai mùa mưa nắng luân phiên
Chia nhau bùn đỏ lấm lem buồn tủi
Ta xẻ san nhọc nhằn - mang vác từ hôm qua.

Em không thể phân biệt ngọn gió nào đến từ Kon Tum - anh
Cơn mưa nào về từ em - phố núi.
Dẫu Gia Lai-Kon Tum thành hai mảnh đời riêng lẻ rồi !

Hình như mưa Kon Tum dai dẳng hơn ?
Hình như gió Kon Tum bạt ngàn ?
Hình như nắng Kon Tum hanh vàng hơn nơi khác ?
Nên anh nồng nàn hơn người ta
Đa tình hơn tất cả !

Cám ơn Kon Tum nhé_vùng đất mẹ sanh ra anh.
Một người đàn ông như bao đàn ông trên đời
Lạ lẫm vô cùng trong cõi thơ em !

Đất Kon Tum nhỏ bé - sao tình anh nặng thế ?
Thành phố nhỏ xíu xiu - vẫn góp mặt anh hùng.

Không có tuổi
Chưa được đặt tên
Thì trong trái tim em thôi nhé,
Kon Tum là anh ! Anh hùng của chỉ riêng em.

Cám ơn mảnh đất đã ban em huyền thoại
Trân quý trái tim anh - dành cho em một nhịp đập khác thường.
Mưa phố núi 1-12-2012


Nguồn: http://www.nhuygialai.com/2012/12/Kon-Tum-vung-dat-sanh-ra-anh.html#ixzz3Be2syskP
(blog: Phố núi và bạn bè...) 

KON TUM- MIỀN KÝ ỨC




KON TUM- MIỀN KÝ ỨC

Đã lâu rồi chưa về thăm Kontum
Nơi kỷ niệm đong đầy trong kí ức.
Nơi mỗi con người- là Hoa của Đất
Thao thức một thời trong câu thơ tôi

Đã lâu rồi chưa về thăm Kontum
Ngồi ngắm dòng sông vắt mình ngang góc phố,
Mỗi sớm mai nghe từng hồi chuông đổ
Để thấy lòng thêm một chút từ tâm.

Đã lâu rồi chưa về thăm Kontum
Lang thang bước dưới hàng cây sứ trắng
Thăm vườn cải vàng hoa, luống cà đỏ mọng
Bởi đất lành nên cây trái ngọt thơm.

Đã lâu rồi chưa về thăm Kontum
Mỗi tên đất, tên làng thân thuộc quá
Người nơi đây- không ai là kẻ lạ
Mãi hiền hòa, sống thơm thảo vì nhau.

Đã lâu rồi chưa về thăm Kontum
Nơi cất giữ tình tôi thời trai trẻ.
Em ngày xưa...dẫu bao mùa dâu bể
Vẫn trang đài, nguyên vẹn nét tinh khôi.

Mai tôi về- Đợi nhé Kontum ơi...

Pleiku, ngày chớm lạnh
Văn Châu

Nguồn: http://www.nhuygialai.com/#ixzz2biGt7t8j
(blog: Phố núi và bạn bè...)

Những ngày ở Đăk Bla




Những ngày ở Đăk Bla

Rồi một ngày em quay lại Sê-San
sông chảy lao xao sóng ngược dòng
ai vội chở tim theo nổi nhớ
đợi mùa mình thôi hết chờ mong

       Kon Tum mây ngủ chân đồi
       Đăk Bla quanh dòng-chảy-ngược
       những bãi ngô vàng dưới chiều đi không hết
       người Bana, Rơ-ngao cõng nước đêm trôi .

            Thuyền từ theo sông cũng nhẹ trôi
            về đâu Kon Tum-mơ-nây nặng lòng
            em gái bản làng mãi đùa cùng suối
            nắng vàng đi ngủ sớm bên sông .

                    Em cũng có về Pô-Kô
                    dặm sầu ai qua cầu Kon-Klor nhẹ bước
                    hỏi em có còn treo tim lên phía trước
                    theo ai về tắm mát Đăk Bla xưa .

                           Thuyền đưa em chèo cùng con nước
                            xanh ngát màu mắt dịu dàng
                            đám trâu bò thong thả bước
                            em hoang sơ nghiêng mái tóc đông sang .

                                   Đêm nay ai uống rượu cần múa xoan
                                  đôi chân đẹp và tình em đẹp
                                  tiếng cồng chiêng như âm vang hội tết
                                  rộn rã giọng cười tiếng hát cao vang .

                                       Ơi Đăk Bla như giải lụa mềm
                                       về Kon-bã cùng thuyền độc mộc
                                       bẩy con chim, con thú, gùi măng
                                       gởi trao người khúc tình đầu đường cuối dốc .

                                               Nắng chưa kịp đậu triền xa sườn núi
                                               để Đăk Bla chín đợi mười chờ
                                               ghềnh đá nhấp nhô sương, gió, bụi
                                               trôi đi đâu ơi đêm Yaly .

                                                       Thôi không kịp về Đăk-rơ-wa
                                                       phố núi Kon Tum thoáng giọng ai cười
                                                       dòng sông lỡ bồi, đồi cát
                                                       em ở lại rồi có nhớ chi tôi.


                                                                         Huy Uyên

Nguồn: http://www.nhuygialai.com/2013/08/nhung-ngay-o-ak-bla-huy-uyen.html#ixzz3Be2TLqIT
(blog: Phố núi và bạn bè...)