Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

GIÓ GHÉ



GIÓ GHÉ

Từ lòng sông Đăkbla
Gió lên
Li cà phê nguội
Một chỗ ngồi trống
Gió ghé
Chơi vơi

Em đếm ngày trôi
Môi khô
Mắt khô
Dửng dưng nhìn mình
Để nỗi buồn
Trì hoãn rồi pha loãng
Để ước muốn
Manh mún rồi tan ra

Từ những con đường anh đưa em qua
Từ những hoài nghi chắc gì đã thật…

Em đứng nhìn anh
Anh cũng chẳng nắm tay em
Chẳng dịu dàng nhìn sâu vào mắt thêm một lần
Sự thiếu khuyết mơ hồ
Từ khi nào nhỉ?

Mình xa…

Thôi
Đừng thốc vào tim
Đừng lạnh nữa

Gió cứ vỡ vào đêm những mảnh buồn vô cớ

Mình xa…

(Hồng Thủy Tiên)

1 nhận xét: