Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

Khúc tự tình




Khúc tự tình

Gió Kon Tum có đưa anh về phố núi?
Khắc khoải thầm nghe thao thức đêm mưa
anh có còn nhớ đến Đăk- Bla xưa?
Mỗi hoàng hôn buông chùng lên bãi vắng
Con sông ngàn năm nước chảy ngược dòng

Anh có nhớ chiều Kon Tum lộng gió?
Hạt mưa sa thắm ướt má đào
Hàng phượng vĩ đỏ rợp đường Trần Phú
Tan trường về tha thướt áo trắng bay

Anh có nhớ môi em cười xinh xắn?
Vũ điệu nhịp nhàng cô gái Tây Nguyên
Đêm trại hè bập bùng ngàn ánh lửa
Tiếng hát em cao vút giữa sân trường
Nghe nao lòng thổn thức trái tim anh

Nhớ như in tháng ngày khờ dại ấy
Một trái xoài xanh, một chùm me chua,
Dấm dúi vào tay, cuối đầu bỏ chạy
Nhớ cả môi em cong cớn chảnh xù
Tóc thắt đuôi gà, nụ cười chúm chím
Để cho anh ngơ ngẩn, bâng khuâng

Ừ chỉ có thế, và chỉ có thế
Sao trong lòng chẳng thể nguôi ngoai
đã bao năm rời trường, xa lớp học
xa bạn bè, xa phố cũ thân quen
xa kỉ niệm xưa, một thời thơ ấu .
Bụi đường đời anh mãi bước phiêu du
tìm một chút bình yên trong tâm tưởng

Anh có quay về, tóc đã điểm sương?
Gặp lại em, người con gái ấy
không nhận ra nhau ở tuổi học trò
Chuyện ngày xưa ...khó nói lắm anh ơi ! (*)

Nếu bây giờ anh là mây giang hồ
Em ước mình sẽ là cơn gió thoảng
Cuộn vào anh, đưa nhau về Phố Núi
Nối lời hẹn thề cho mãi kiếp sau ...


                Kon tum ngày 9/07/2013
                       Nguyễn thị Mít


Nguồn: http://www.nhuygialai.com/2013/07/khuc-tu-tinh-nguyen-thi-mit.html#ixzz3Be33pYNU
(blog: Phố núi và bạn bè...) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét