NHỮNG ĐIỀU CHIA SẺ
LỜI CÁM ƠN.
Trong tập hồi ký "Những Điều Chia Sẻ" của tôi, có ít nhiều nhận định mang yếu tố chủ quan, bên cạnh đó là một vài sự suy nghĩ có tính cách cá nhân. những suy nghĩ và nhận định này đối với nhiều người, nhất là với những Linh Mục đã từng phục vụ cho người dân tộc Tây Nguyên lâu nay, sẽ thấy những suy nghĩ của tôi còn nhiều thiếu sót, rất mong có được những lời góp ý và động viên để công việc phục vụ cho người dân tộc nghèo được tốt đẹp hơn về mặt Đạo cũng như Đời.
Tôi xin gởi lời cám ơn đến:
* Cám ơn Thầy Bắc - Dòng Ngôi Lời - đã khởi xướng, động viên và mua máy về để cho tôi được nói lên những suy nghĩ của mình về cuộc đời làm linh mục và việc phục vụ cho những người nghèo khó.
* Cám ơn Anh Sĩ Hùng và chị Lan vợ anh Hùng- Hiếu Đạo - đã đọc lời nói của tôi cho chồng đánh máy, và đã tốn rất nhiều thời gian để hoàn thành công việc này.
* Cám ơn Cháu Hoa Phượng, con của anh chị Tấn Tịnh- Pleiku- đã cố gắng chuyển gần hết tập tài liệu từ văn nói thành văn viết.
* Cám ơn Chị Trần Ngọc Hải là người quen của tôi - đã giới thiệu chị Hồ Thủy là bạn thân của chị Hải - với tôi.
* Cám ơn chị Hồ Thủy là người đã có công biên soạn toàn bộ "Những Điều Chia Sẻ" của tôi thành một tập Hồi ký hoàn chỉnh và đặt tên cho tập hồi ký này là "Mùa Đông Ấm Áp". Chính sự quyết tâm của chị Hồ Thủy đã làm cho "Những Điều Chia Sẻ" của tôi được nhiều người biết đến, và cũng qua chị Hồ Thủy, mà Những Điều Chia Sẻ của tôi đã được cập nhật trên Newvietart.
* Cám ơn Anh Nguyễn Thành Tấn là chồng của chị Hồ Thủy, đã luôn đồng hành với chị Hồ Thủy, từ lúc khởi đầu cho đến khi hoàn thành tập tài liệu Những Điều Chia Sẻ của tôi, và trong việc xuất bản anh chịu toàn bộ chi phí.
Mỗi khi mùa Đông đến, trời lạnh giá, nhưng ước mong sao mỗi một người trong chúng ta cùng đốt lên ngọn lửa yêu thương, để sưởi ấm và chia sẻ những gì chúng ta có cho những người nghéo khổ, chắc chắn rằng họ được đón nhận một "Mùa Đông ấm áp" thay cho mùa đông giá rét.
Xin Chúa chúc lành cho chúng ta.
Linh Mục Phêrô Nguyễn Vân Đông.
____________________________
LỜI KẾT
Sau khi biên tập xong Những điều chia sẻ của Linh Mục Nguyễn Vân Đông, tôi lấy tựa đề cho cuốn sách là:"Mùa Đông ấm áp".
Trong tập tài liệu Những điều chia sẻ này thì nhân vật chính là những người dân tộc nghèo khó, bệnh tật, nhất là những người bị bệnh phong cùi... Cuộc sống của những người dân tộc thiểu số cũng như nếp sinh hoạt của họ: từ tâm tình yêu thương gia đình, đến sự gắn bó với làng; với núi rừng sông suối... rồi chuyện làm nương rẫy, trồng trọt...v.v... qua lời kể của Cha, đã trở thành một bức tranh vô cùng sống động.
Điều làm chúng tôi đau lòng nhất, đó là những chuyện kể về các thai nhi bị phá bỏ, đến chuyện những người dân tộc bị chết vì các thứ bệnh rất thông thường; chỉ vì họ thiếu thốn đủ thứ: như thuốc men và tiền bạc, nhất là khi họ ở trong các vùng sâu, tận trong rừng núi... quá xa bệnh viện. Rồi cuộc sống nghèo khổ vì làm việc không có phương pháp, thêm nữa là họ không có óc cầu tiến... Đến hình ảnh đáng thương của những người bệnh phong cùi với những mặc cảm vì sự kỳ thị mà họ phải chịu... đã làm chúng tôi chạnh lòng.
Khi đọc đến bài số 16 của tập tài liệu này với tựa đề: "Những điều đáng lo ngại", lòng tôi ngậm ngùi buồn, vì tôi như thấy một mảng "màu xám" đang vây quanh cuộc sống mộc mạc; đơn sơ của những người dân tộc thiểu số ấy... nhưng thật đáng buồn và lo lắng hơn khi mà phần đông người dân tộc thiểu số không nhìn thấy cái "màu xám" đó, họ vẫn sống hồn nhiên vô tư và bằng lòng với số phận, với cái nghèo của mình, vì họ không có óc cầu tiến, nhưng nếu cứ như thế thì tương lai của họ và con cái họ sẽ đi về đâu? không lẽ họ cứ sống trong cảnh nghéo đói khốn cùng mãi sao? Cũng may là có một số người dân tộc trẻ được đi học và có học; đã nhìn thấy được điều đó, nhờ vậy mà họ có ý thức và có sự cố gắng đề cuộc sống của họ được đi lên.
Những trăn trở, lo lắng của Cha chính là những điều mà từ rất lâu Cha đã ấp ủ trong lòng, và nó ở mãi trong trái tim Cha mà Cha không thể và cũng không muốn buông ra.
Chúng tôi: anh Nguyễn Thành Tấn, cô Trần Ngọc Hải và Hồ Thủy cũng bị "lây nhiễm" với những nỗi lo lắng của Cha, cả ba chúng tôi mong sao những ai sau khi đọc xong tập tài liệu "Những Điều Chia Sẻ" trong Mùa Đông ấm áp này, cùng mở rộng vòng tay và cả tấm lòng của mình nữa; để chia sẻ với những người dân tộc thiểu số nghèo; bằng cách này hay cách khác: từ vật chất đến tinh thần, nhất là với những người bị bệnh phong cùi, họ rất cần đến tình thương yêu chân thật của chúng ta, vì trong lòng họ đầy mặc cảm bời sự kỳ thị của những người khác.
Mùa Đông tuy lạnh giá, nhưng nếu chúng ta cùng mở rộng vòng tay và trái tim của mình ra để đón nhận, để cùng nhau cảm thông, chia sẻ với những người dân tộc thiểu số đang sống trong sự nghèo khó, bệnh tật, phong cùi... bằng những ngọn lửa yêu thương chân thành của chúng ta thì mùa Đông sẽ trở nên vô cùng ấm áp
Biên Tập: Hồ Thủy
LỜI KẾT
Sau khi biên tập xong Những điều chia sẻ của Linh Mục Nguyễn Vân Đông, tôi lấy tựa đề cho cuốn sách là:"Mùa Đông ấm áp".
Trong tập tài liệu Những điều chia sẻ này thì nhân vật chính là những người dân tộc nghèo khó, bệnh tật, nhất là những người bị bệnh phong cùi... Cuộc sống của những người dân tộc thiểu số cũng như nếp sinh hoạt của họ: từ tâm tình yêu thương gia đình, đến sự gắn bó với làng; với núi rừng sông suối... rồi chuyện làm nương rẫy, trồng trọt...v.v... qua lời kể của Cha, đã trở thành một bức tranh vô cùng sống động.
Điều làm chúng tôi đau lòng nhất, đó là những chuyện kể về các thai nhi bị phá bỏ, đến chuyện những người dân tộc bị chết vì các thứ bệnh rất thông thường; chỉ vì họ thiếu thốn đủ thứ: như thuốc men và tiền bạc, nhất là khi họ ở trong các vùng sâu, tận trong rừng núi... quá xa bệnh viện. Rồi cuộc sống nghèo khổ vì làm việc không có phương pháp, thêm nữa là họ không có óc cầu tiến... Đến hình ảnh đáng thương của những người bệnh phong cùi với những mặc cảm vì sự kỳ thị mà họ phải chịu... đã làm chúng tôi chạnh lòng.
Khi đọc đến bài số 16 của tập tài liệu này với tựa đề: "Những điều đáng lo ngại", lòng tôi ngậm ngùi buồn, vì tôi như thấy một mảng "màu xám" đang vây quanh cuộc sống mộc mạc; đơn sơ của những người dân tộc thiểu số ấy... nhưng thật đáng buồn và lo lắng hơn khi mà phần đông người dân tộc thiểu số không nhìn thấy cái "màu xám" đó, họ vẫn sống hồn nhiên vô tư và bằng lòng với số phận, với cái nghèo của mình, vì họ không có óc cầu tiến, nhưng nếu cứ như thế thì tương lai của họ và con cái họ sẽ đi về đâu? không lẽ họ cứ sống trong cảnh nghéo đói khốn cùng mãi sao? Cũng may là có một số người dân tộc trẻ được đi học và có học; đã nhìn thấy được điều đó, nhờ vậy mà họ có ý thức và có sự cố gắng đề cuộc sống của họ được đi lên.
Những trăn trở, lo lắng của Cha chính là những điều mà từ rất lâu Cha đã ấp ủ trong lòng, và nó ở mãi trong trái tim Cha mà Cha không thể và cũng không muốn buông ra.
Chúng tôi: anh Nguyễn Thành Tấn, cô Trần Ngọc Hải và Hồ Thủy cũng bị "lây nhiễm" với những nỗi lo lắng của Cha, cả ba chúng tôi mong sao những ai sau khi đọc xong tập tài liệu "Những Điều Chia Sẻ" trong Mùa Đông ấm áp này, cùng mở rộng vòng tay và cả tấm lòng của mình nữa; để chia sẻ với những người dân tộc thiểu số nghèo; bằng cách này hay cách khác: từ vật chất đến tinh thần, nhất là với những người bị bệnh phong cùi, họ rất cần đến tình thương yêu chân thật của chúng ta, vì trong lòng họ đầy mặc cảm bời sự kỳ thị của những người khác.
Mùa Đông tuy lạnh giá, nhưng nếu chúng ta cùng mở rộng vòng tay và trái tim của mình ra để đón nhận, để cùng nhau cảm thông, chia sẻ với những người dân tộc thiểu số đang sống trong sự nghèo khó, bệnh tật, phong cùi... bằng những ngọn lửa yêu thương chân thành của chúng ta thì mùa Đông sẽ trở nên vô cùng ấm áp
Biên Tập: Hồ Thủy